Những mẫu bài văn tả mẹ dưới đây đều được Wiki How Việt Nam sưu tầm và tổng hợp từ những bài văn mẫu hay nhất của các bạn học sinh trên cả nước. Những bài này có dàn ý và những đoạn mẫu sẽ giúp các em học sinh nắm được cách viết bài văn miêu tả về mẹ, giúp rèn luyện khả năng diễn đạt và phát triển ý tưởng để đạt dược kết quả cao trong học tập.
Gợi ý dàn ý bài văn tả mẹ
1. Phần mở bài: Mẹ là người tôi yêu nhất trong gia đình.
Hoặc bạn có thể giới thiệu về mẹ của mình qua những câu ca dao, dân ca nói về mẹ, nói về tình mẹ con:
- Mẹ là ngọn gió đưa êm. Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
- Lòng mẹ như bát nước đầy. Mai này khôn lớn, ơn này tính sao.
- Gió mùa thu mẹ ru con ngủ. Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.
2. Phần thân bài:
a) Tả ngoại hình của mẹ bạn
Bà mẹ trạc tuổi tứ tuần, thân hình cân đối.
Mặt tròn, da trắng.
Lông mày cao.
Đôi mắt sâu và dịu dàng. Lông mày cong như hình.
Hàm răng trắng đều tăm tắp.
Bàn tay xương xẩu, những ngón tay thon, trắng ngần.
b) Tính cách:
Tận tụy trong công việc và hòa nhã với đồng nghiệp.
Làm việc nhà và nấu ăn ngon.
Chăm sóc các em thật tốt.
Yêu tất cả mọi người.
Giúp đỡ những người cần.
Mẹ luôn dạy tôi “lòng tốt”.
c) Mối quan hệ của mẹ với mọi người:
Mẹ luôn quan tâm, chăm sóc và yêu thương mọi người trong gia đình
Tình cảm của mẹ đối với đồng nghiệp và bà con trong làng: hòa đồng, không bao giờ cãi vã to tiếng với ai, …
Bạn có thể kể cho tôi nghe một điều khó quên về mẹ của bạn (làm cho mẹ vui, buồn, tức giận …)
3. Phần kết bài.
cho tôi biết bạn cảm thấy thế nào về mẹ của bạn …
Tôi rất tự hào về mẹ tôi.
Mẹ là chỗ dựa vững chắc của tôi.
Mẹ chính là nguồn động lực để tôi không ngừng học tập.
Mẹ là một tượng đài lớn trong trái tim tôi.

Những mẫu bài văn tả mẹ ngắn
Bài mẫu số 1
Mẹ tôi là người mẹ tốt nhất trên thế giới.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài tứ tuần nhưng vẫn trẻ đẹp. Do dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai và nước da trắng ngần nên cô thường được khen trẻ lâu. Khuôn mặt của mẹ hơi mập, với đôi mắt to tròn và đôi lông mày rậm. Cùng với chiếc má lúm đồng tiền nhỏ xinh bên má phải khiến nụ cười của bà mẹ một cách đặc biệt dễ thương.
Là nhân viên văn phòng, mẹ tôi ngày nào cũng diện váy sơ mi. Đơn giản nhưng vẫn rất xinh xắn. Ngoài công việc, cô dành thời gian chăm sóc gia đình. Dọn dẹp, nấu nướng, chăm sóc ông bà, một tay làm mọi việc, nhưng không bao giờ than phiền. Hàng xóm xì xào rằng mẹ tôi thật là tài giỏi và chăm chỉ.
Con luôn tự hào là con yêu của mẹ.
Bài văn ngắn tả về mẹ – Mẫu số 2
Mỗi ngày tôi luôn kính trọng và biết ơn mẹ của mình. Bởi vì mẹ của bạn là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới.
Mẹ em năm nay ngoài 40 tuổi, hiện đang là nhân viên của một xưởng chế biến thực phẩm. Mẹ không cao nhưng khỏe mạnh. Một người mẹ có thể tự tay làm bất cứ việc gì, từ nấu nướng, dọn dẹp cho đến chăm sóc con cái, chẳng khác nào một siêu anh hùng. Do làm việc ở nhà trong thời gian dài nên mẹ tôi có làn da trắng trẻo. Tóc mẹ tôi mọc ra giữa lưng và hơi xoăn. Thông thường, cô sẽ dùng một sợi dây nhỏ để buộc tóc lên. Mặt mẹ tròn, bầu bĩnh và nhân hậu. Có đôi mắt hạnh nhân đen và lông mày lá liễu. Điều tôi thích nhất là nụ cười rạng rỡ của mẹ. Nó giống như một mặt trời thu nhỏ. Thường ngày, cô luôn diện những trang phục đơn giản, đúng như tính cách của mình. Tuy đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp yêu kiều và ngọt ngào.
Một phụ nữ nông thôn Việt Nam tiêu biểu. Mẹ làm cả việc nhà và việc nhà. Tôi luôn có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của mẹ trong mọi việc. Từ đồ giặt, xếp gọn gàng trong tủ. Từ những bữa ăn ngon. Từ những món quà nhỏ cho đến những dịp đặc biệt. Từ những cái ôm âu yếm, những đêm không ngủ cho đến những chăm sóc khi bạn ốm đau. Mọi thứ thật đơn giản nhưng thật đáng quý.
Tôi luôn hạnh phúc và tự hào khi là con của mẹ. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ hơn để có thể tự hào về mẹ một chút.
Tham khảo một số bài văn tả mẹ được sưu tầm
Bài văn tả mẹ – Mẫu số 1
“Lòng mẹ như biển Thái Bình rộng lớn…” – câu hát ấy đã thấm nhuần trong tôi và mãi mãi không bao giờ phai mờ! Ai cũng có ai đó để ngưỡng mộ và tự hào, và đối với tôi, đó là mẹ tôi. Mẹ tôi thật tuyệt vời! Mẹ là chỗ dựa vững chắc của tôi và là nơi tôi chia sẻ những vất vả, cơ cực. Mẹ đã cho tôi cuộc sống hôm nay và ngày mai.
Mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông bà vẫn còn trẻ. Mẹ không cao, nhưng cân đối. Mái tóc xoăn cao của mẹ ôm lấy khuôn mặt tròn và nhân hậu, mang đến cho người nhìn vẻ đẹp dịu dàng và đáng yêu. Khuôn mặt của người mẹ được đánh dấu bằng đôi mắt to đen luôn ánh lên vẻ ấm áp và trìu mến.
Mỗi khi cười, mẹ cô đều lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, trông rất duyên. Mẹ tôi ăn mặc rất đơn giản, nhưng không kém phần lịch sự. Đối với công sở, đó thường là một chiếc váy xanh chấm hoa hoặc một bộ vest trắng thanh lịch. Ở nhà, trông cũng rất duyên dáng với trang phục gọn gàng.
Mẹ tôi rất yêu quý gia đình và luôn tận tâm chăm sóc, dạy dỗ con cái. Mặc dù công việc văn phòng bận rộn nhưng mẹ tôi luôn ở bên gia đình vì sự học hành của tôi. Thay vì mắng mỏ hay đánh em khi em mắc lỗi, mẹ hãy nhẹ nhàng hướng dẫn, nhắc nhở và chỉ ra em sai ở đâu để em khắc phục, sửa chữa.
Mẹ rất vui và hạnh phúc khi em đạt điểm cao trong học tập. Tôi nhớ, một lần không nghe lời mẹ, tôi chạy ra phơi nắng và lên cơn sốt cao về đêm. Tôi bất tỉnh cho đến khi thức dậy vào sáng sớm. Tôi ngạc nhiên, mẹ tôi vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức cả đêm để chăm sóc tôi, trên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi và lo lắng. Mẹ âu yếm chạm vào trán tôi, rồi đặt tay tôi lên tay mẹ. Tôi thấy người ấm dần lên và ít ốm vặt hơn.
Đối với đồng nghiệp, cô được mọi người tin tưởng và quý mến. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ, hay giúp đỡ nên ai cũng quý mến. Mỗi khi nhắc đến mẹ, lòng tôi lại dâng lên một tình cảm thiêng liêng nhất. Tôi tự nghĩ: “Mình phải học tập chăm chỉ, rèn luyện không ngừng để trở thành người có ích cho xã hội”. Đây cũng là tâm nguyện lớn nhất của mẹ để nhắc nhở và khuyên nhủ tôi mỗi ngày.
Văn tả mẹ – Mẫu số 2
Chủ nhật hàng tuần, mẹ hãy nấu một món ngon cho cả nhà thưởng thức. Giúp mẹ vào bếp để tôi có thể trông chừng mẹ khi mẹ nấu ăn.
Mẹ tôi còn rất trẻ, mới ba mươi lăm tuổi. Hôm nay, mẹ mặc một chiếc váy màu hồng nhạt rất xinh. Tóc mẹ được búi cao và buộc gọn gàng trong một chiếc kẹp lưới thắt nơ đen. Một bên tóc xoăn gợn sóng của mẹ khiến mẹ càng thêm quyến rũ. Mẹ rửa tay và bắt đầu nấu ăn.
Đầu tiên mẹ dùng bàn cờ để thái thịt thành từng miếng nhỏ rồi ướp với gia vị cho thấm. Đôi bàn tay mảnh mai của mẹ gọt, cắt, nặn các loại rau củ thành những bông hoa, con bướm. Mẹ nấu chín thịt trước khi làm sốt cà chua. Má mẹ ửng hồng vì hơi nóng của bếp. Đôi mắt mẹ sáng và hạnh phúc. Mẹ tôi cười nói với tôi: “Chiều nay con ăn bánh mì lagu miền tây do Việt Nam sản xuất”.
Mẹ tôi đã làm điều đó khi bà giải thích cho tôi cách ướp thịt. Trong khi thịt hầm chín mềm, cô giúp mẹ nhặt rau sống. Mỗi chiếc lá trở nên nhỏ hơn sau khi ngâm trong nước rửa rau. Rửa lại rau thật sạch bằng nước sạch, mẹ lật rau cho khô nước rồi bảo bé dọn ra bàn ăn. Thịt trên bếp đã chín mềm, dậy mùi thơm hấp dẫn. Mẹ nêm rồi gật đầu: “Hầm với rau là đủ rồi”.
Tay mẹ áp chảo sốt cà chua vào thịt, mắt mẹ quan sát phần bã cà chua nổi trên mặt nước hầm. Khi thịt trong nồi sôi, mẹ tôi cho rau vào và nói với tôi: “Con để cái bát và cái bánh mì lên. rau sống trên đĩa bên trong. Đĩa rau này giống như một bông hoa màu xanh, và phần nhụy có màu trắng xanh của quả dưa chuột, rất đẹp mắt. Mẹ kiểm tra chảo bằng giẻ, mẹ cuộn một củ khoai tây và tắt bếp.
Bữa cơm mẹ dọn ra bát, đợi cả nhà cùng ăn. Tôi lên lầu mời ông nội và bố đi ăn trưa. Mẹ của Ragu nấu ăn rất ngon. Mẹ là một người nấu ăn ngon. Bữa cơm gia đình đầm ấm, vui vẻ là niềm hạnh phúc của cả gia đình. Mẹ tôi là một người nấu ăn ngon nên gia đình tôi thích ăn đồ của bà hơn là đi ăn nhà hàng.
Đôi khi, để mẹ có thời gian đi mua sắm và nghỉ ngơi, bố đề nghị một hôm cả nhà đi ăn nhà hàng. Mẹ vui vẻ đồng ý, thường chọn những món lạ để học nấu ăn. Mẹ tôi thích nấu ăn. Tôi tự hào về tài nấu ăn của mẹ tôi. Nghe lời mẹ dặn mỗi ngày, khi lớn lên con sẽ phấn đấu thật giỏi như mẹ.

Mẫu bài văn tả mẹ – Mẫu số 3
“Mẹ ơi, thế giới rộng lớn lắm, không lớn bằng gia đình chúng ta. Dù có vinh quang trên đời nhưng vinh quang không có nghĩa là có mẹ” Trên đời này, có lẽ chỉ có mẹ mới yêu thương chúng ta vô điều kiện. Mẹ là món quà lớn nhất của Thượng đế đối với tất cả mọi người. Trong trái tim tôi, mẹ sẽ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế, là người mà cả đời này tôi ngưỡng mộ và trân trọng.
Mẹ tôi là người nhỏ nhắn. Tóc mẹ tôi đã đẹp từ khi còn nhỏ, mềm, bóng và đen như lạch. Mắt mẹ đầy vết chân chim. Nhìn những vết chân chim ấy, tôi biết sự vất vả và hy sinh của mẹ. Mỗi lần nhìn con, trong mắt chị luôn hiện lên sự ân cần, ấm áp.
Mẹ cười rất vui, nhất là khi tôi đạt được những điều cao đẹp hay làm việc thiện, nụ cười của mẹ rạng rỡ như ánh ban mai. Tôi thích nhất đôi bàn tay của mẹ, không mềm mại mà chai sạn và thô ráp. Vậy mà đôi bàn tay xanh ấy đã nâng chúng ta lên và cho ta tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời. Mẹ tôi có làn da rám nắng bởi sự chăm chỉ, chịu khó và chăm lo cho gia đình.
Công lao của mẹ Thiên Hải, dù có đếm sao cũng không đếm được lá trong rừng. Tuổi thơ tôi luôn có những lời ru êm đềm của mẹ và vòng tay ấm áp sẵn sàng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ là người luôn bận rộn chăm lo cho gia đình. Mẹ đã hy sinh tất cả để mang đến cho chị em mình niềm hạnh phúc lớn nhất.
Hàng ngày, mẹ dậy sớm chuẩn bị bữa cơm cho cả nhà, không quản đêm khuya tranh thủ khâu từng chiếc cúc áo cho hai bố con. Mẹ yêu chúng tôi, nhưng mẹ vẫn nghiêm khắc. Khi tôi bị mẹ mắng, tôi đã rất giận mẹ, nhưng sau cùng mẹ làm mọi thứ chỉ vì muốn tôi khỏe lại.
Những bài học mẹ dạy là hành trang vào đời cho tôi. Mẹ luôn nhắc nhở chúng ta phải trung thực, sống trung thực, làm điều đúng đắn, luôn cảm thông và yêu thương người khác. Vì bận rộn nên sáng nào mẹ cũng giúp tôi chải đầu để đi học, buổi tối tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài tập. Đối với tôi, mẹ tôi luôn là người thầy tuyệt vời nhất.
Mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chan chứa tình yêu thương, để lại hương vị ngọt ngào khó quên. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi nấu ăn. Mẹ tôi nói rằng sẽ biết cách chăm sóc bản thân và những người tôi yêu thương. Hiểu được sự hy sinh vô bờ bến của mẹ, tôi càng thương mẹ và tự nhủ đừng làm mẹ buồn.
Dù sau này lớn lên, sẽ có ngày con rời xa vòng tay che chở của mẹ, nhưng con biết: khi con vấp ngã hay yếu đuối, mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc nhất, vì mẹ đã cho con tất cả tình yêu thương và sự hy sinh lớn lao nhất: ” Con dù bao nhiêu tuổi vẫn là con của mẹ, qua bao đời, lòng mẹ vẫn theo con ”.
Mẫu số 4 – Bài văn mẫu tả về mẹ
Thơ ca, nhạc họa,… đều ca ngợi tấm lòng của người mẹ. Đối với tôi, mẹ là tất cả. Mẹ là bầu trời, là hơi thở ấm áp và là tình yêu thương vô bờ bến đã khiến tôi trưởng thành.
Mẹ tôi được bốn tuần tuổi. Mẹ tôi gầy và nhỏ nhắn, với mái tóc cắt ngắn gọn gàng. Tóc mẹ để xoăn tự nhiên nên uốn cong phần đuôi, ôm sát gáy và từng lọn tóc bồng bềnh trên má là đẹp. Khuôn mặt người mẹ gầy gò, đôi mắt to mơ màng phảng phất chút u buồn. Đôi mắt mẹ lấp lánh và bình thản khi mẹ cười, không biết mẹ có điều gì lo lắng.
Khuôn mặt của người mẹ bình tĩnh, tự tin và tràn đầy năng lượng, đảm đương mọi việc trong gia đình và chăm sóc con bằng tình yêu thương và sự dịu dàng. Mẹ làm mọi thứ rất nhanh, và phong thái thoải mái của mẹ được truyền cho con cái chúng tôi, khiến chúng tôi quen với công việc này, học cách tự chủ, ở bên mẹ ổn định và hạnh phúc hơn.
Cuối năm, mẹ tôi thích ở nhà và làm việc. Ngoài giờ hành chính, mẹ tôi làm việc nhà và nấu những bữa cơm, canh nóng cho hai bố con tôi. Những lúc rảnh rỗi, cô đọc sách báo, trồng hoa hoặc thợ may. Mẹ luôn mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, gọn gàng. Đi làm hay dạo phố mẹ đều ăn mặc đẹp và lịch sự. Tôi thích nhìn mẹ tôi đi dự đám cưới. Lúc đó mẹ mặc áo dài sang chảnh lắm.
Người mẹ đảm việc nhà, dịu dàng, khéo léo với hàng xóm. Cùng với người cha, người mẹ đã rộng lượng chia sẻ niềm vui nỗi buồn, sự dịu dàng và âu yếm bằng lời nói, lời nói. Cùng với các con, người mẹ dạy dỗ nghiêm khắc và khuyên răn yêu thương. Tôi tự hào vì mẹ tôi là người tài giỏi và xinh đẹp nhất trong gia đình bà ngoại.
Ngoài việc kèm cặp chúng tôi, cô còn truyền cho các em tình yêu thiên nhiên, con người, đất nước bằng tình yêu quê hương đất nước, qua lời ru, bằng thơ thuyết phục, lôi cuốn. Tôi cam kết học tập chăm chỉ, học tập chăm chỉ và trưởng thành như mong muốn của mẹ tôi.
Văn tả mẹ – Mẫu số 5
Trên cuộc đời này, ai mà không được lớn lên trong vòng tay mẹ, không được nghe những lời ru ngọt ngào, không được chìm vào giấc ngủ trong làn gió mát thổi qua tay mẹ mỗi trưa hè oi ả. Và trên cuộc đời này không ai thương con như mẹ, vì con hãy sống hết mình như mẹ, con như mẹ sẵn sàng chia ngọt sẻ bùi.
Đối với tôi, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và là người tôi yêu thương và trân trọng nhất. Tôi từng nghĩ mẹ tôi không xinh. Không đẹp vì không có làn da trắng, không có khuôn mặt tròn, không có đôi mắt trong veo… mà mẹ tôi chỉ có khuôn mặt rám nắng gầy gò, vầng trán cao, nếp nhăn tuổi 40 và cả một đời phiền muộn. khóe mắt. Nhưng bố tôi nói mẹ tôi đẹp hơn những người phụ nữ khác về mặt trí tuệ. Vâng, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát. Là lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ cô lạnh lùng và nghiêm khắc. Đôi khi tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng khi ngồi cạnh mẹ với tay vuốt tóc tôi, tất cả những suy nghĩ đó đều tan biến. Tôi có một cảm giác choáng váng, cao ngất không thể tả, rằng tôi chưa bao giờ nhận được nhiều tình cảm đến thế. Như thể một tình yêu sâu đậm thấm sâu vào trái tim tôi từ bàn tay của mẹ tôi, từ ánh mắt yêu thương, đôi môi, nụ cười ngọt ngào … qua tất cả những gì mẹ làm. Tình yêu thương ấy chỉ có thể cảm nhận được khi người ta gần mẹ. Từ nhỏ đến lớn, tôi nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ như một món quà, một lẽ tự nhiên.
Trong mắt con, mẹ sinh ra con để chăm sóc con. Tôi chưa bao giờ tự hỏi mình câu hỏi: Tại sao một người mẹ lại chấp nhận hy sinh vô điều kiện cho con mình? Mẹ tốt và tốt với tôi, nhưng đôi khi tôi nghĩ mẹ quá đáng, thật … ác. Bao nhiêu lần cô ấy mắng tôi và tôi đã khóc. Khóc vì uất hận cay đắng chứ không phải vì ân hận. Rồi đến một ngày … tôi đi học về và thấy mẹ đang xem nhật ký của tôi. Tôi tức quá, vội giật lấy cuốn nhật ký trên tay mẹ và quát: “Sao mẹ keo kiệt thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền đụng vào. Mẹ là một người mẹ tồi, mẹ không cần con!” “Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ nhận được một cái tát lớn vào mặt. Nhưng mẹ cô không chỉ im lặng, với đôi má nhợt nhạt và những giọt nước mắt trên khóe mắt. Có điều gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.
Tôi lao vào phòng và khóa trái cửa lại mặc cho bố đang nghe điện thoại bên ngoài. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều lần và ướt cả chiếc gối nhỏ. Đêm khuya, tôi lăn ra ngủ, trằn trọc. Có một cảm giác thiếu vắng và thất vọng mà tôi không thể tránh khỏi. Tôi tự an ủi mình rằng tôi sẽ hạnh phúc trong một thế giới không có mẹ và không được học hành. Nhưng điều đó không lấp đầy chỗ trống trong tâm trí tôi. Tôi có hối hận không? Tôi có khao khát tình yêu không? …
Suy nghĩ miên man khiến tôi dần chìm vào giấc ngủ. Trong niềm hân hoan, tôi cảm thấy một bàn tay ấm áp đang nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tôi, kéo chiếc chăn bông ra cho tôi. Vâng, tôi đã mong chờ cảm giác đó, cảm giác ngọt ngào khi được yêu. Tôi đắm chìm trong khoảnh khắc dịu dàng ấy và cố gắng nhắm mắt lại, vì sợ rằng khi tôi mở mắt ra, cảm giác đó sẽ bay mất và vĩnh viễn trở thành hư vô, hư vô trước mặt. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy buồn như ở nhà. Thiêu một thư gi đo. Sáng hôm đó, tôi phải ăn bánh mì như thường lệ, không có cơm trắng. Tôi đã tự do hỏi cha tôi rằng mẹ tôi đã đi đâu. Bố tôi kể rằng mẹ tôi bị ốm phải nằm viện một tuần. Một cảm giác buồn bã cứ lởn vởn trên cái đầu nhỏ bé của tôi. Khi mẹ nằm viện, ai nấu ăn, giặt giũ, ai sẽ tâm sự cùng tôi? Tôi ân hận chỉ vì quá nóng giận mà tôi đã phá vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ xíu này. Vì tôi mà mẹ tôi ốm. Tôi đã bị trầm cảm cả tuần. Thật là một ngôi nhà hiu quạnh nếu không có nụ cười của mẹ. Tôi phải ăn ở ngoài hàng ngày mà không có mẹ nấu những món ăn yêu thích của tôi. Ôi nhớ mẹ luộc rau hầm làm sao.
Một tuần sau, mẹ tôi về và tôi là người đến đón mẹ đầu tiên. Mẹ tôi vừa nhìn thấy tôi đã chạy đến và ôm chặt lấy tôi. Mẹ khóc và nói: “Mẹ xin lỗi, mẹ không nên nhìn thấy bí mật của con. Mẹ … Mẹ tha thứ cho con, hãy nghe mẹ.” Con chỉ muốn nói: “Mẹ ơi, là lỗi của con, là lỗi của con, tất cả là lỗi của con.” Nhưng sao những lời này lại khó nói quá. Tôi ôm mẹ và khóc rất lâu. Ồ! Sau tuần đó, tôi nhận ra mẹ quan trọng như thế nào. Hàng ngày, mẹ đi làm bù, nhưng sao mẹ như có ma lực vậy. Sáng sớm, trời còn chập choạng tối, mẹ đã chăm lo cho cha con tôi. Rồi tối về mẹ nấu rất nhiều món ngon. Những món ăn đó không cần phải sang trọng. Đó chỉ là một bữa cơm giản dị chứa chan tình yêu thương vô bờ bến của một người mẹ. Cha con tôi như những chú chim non, nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Tôi và bố tôi đã làm việc cùng nhau khi mẹ tôi không có ở đó. Mẹ cũng giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa … việc gì cũng vất vả. Cô ấy đã cho tôi tất cả mọi thứ, nhưng tôi không cho cô ấy thứ gì để đáp lại. Kể cả những lời yêu thương mà em chưa từng nói. Đã bao lần tôi quay đi quay lại, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng lại thôi, chỉ muốn nói: Mẹ ơi, giờ con đã lớn rồi, con nghĩ mẹ yêu mẹ và cần mẹ lắm. Tôi học cách yêu thương và nghe lời mẹ. Khi tôi mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở tôi không giận nữa, tôi chỉ cúi đầu nhận lỗi và thề không bao giờ tái phạm. Khi vui hay buồn, em luôn nói với mẹ để an ủi, chia sẻ bằng những đôi tay yêu thương và ánh mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ, mà còn là bạn, là chị … là tất cả mọi thứ của con. Lớn lên, tôi học được rằng tôi thật may mắn khi có mẹ ở bên để uốn nắn và nhắc nhở tôi. Có một người mẹ giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn cho gia đình.
Mẹ, mẹ đã trả công cho con rất nhiều, nhưng mẹ chưa bao giờ yêu cầu con phải trả ơn mẹ. Người mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao quý nhất, vĩ đại nhất. Người này dành cả đời cho mẹ. Không ai muốn chăm sóc bạn mọi lúc. Ôi mẹ yêu của con! Giá như tôi có đủ can đảm để nói ra ba từ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ!” Một cách chính xác. Nhưng tôi không can đảm, tôi chỉ đa cảm chứ không khắt khe như mẹ.
>> Xem thêm: Những bài văn mẫu nghị luận xã hội về nghị lực cuộc sống

Văn mẫu tả về mẹ – Mẫu 6
“Lặng rồi cả tiếng con ve
Con ve cũng mệt vì hè nắng oi
Nhà em vẫn tiếng ạ ời
Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru
Lời ru có gió mùa Thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
Những ngôi sao thức ngoài kia. Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Ai cũng có mẹ. Đây là chỗ dựa tinh thần to lớn mà ai cũng phải trân trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn bù đắp cho sự mất mát của bố tôi bằng cách dành cho chúng tôi tình yêu lớn nhất.
Tôi không được nhìn mặt cha khi tôi sinh ra. Đây là một mất mát rất lớn. Tuy nhiên, mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Khi tôi được một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thêm để phụ giúp gia đình. Đóng gạch, cuốc đất … mẹ tôi làm hết. Nghĩ đến đây tôi đã bật khóc. Số của mẹ tôi thật tệ! Mẹ làm việc vất vả nhưng vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm thêm để dạy các con. May mắn thay, mẹ tôi đã xin được một nơi ổn định.
Đôi bàn tay mẹ cần mẫn và bao dung. Đôi mắt thâm quầng chăm chỉ. Nhưng tôi biết rằng ngày đầu năm mới, khi mọi người nô nức chạy nhảy thì mẹ tôi lại ngồi khóc thút thít ngoài vườn. Nước mắt chứa đựng tâm hồn trong sáng và thủy chung của người mẹ.
Mẹ thật tốt! Mẹ luôn dõi theo con từng bước trên con đường làm động lực giúp con không ngừng học tập. Tôi còn nhớ một năm nọ, khi lúa bị thất thu (mất trắng), mẹ tôi phải đi chuyển gạch cho người khác để kiếm tiền. Vai của mẹ tôi bị trầy xước rất nhiều. Nhưng nó không cho tôi nhiều ký ức. Cho đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có thể mẹ anh Sun đã không ở lại. Tuy nhiên, cô có một tâm hồn lạc quan và yêu đời. Tôi tôn thờ mẹ tôi. Năm tháng trôi qua, mẹ đã phải chịu đựng bao nhiêu thăng trầm. Mẹ như ánh sáng trong cuộc đời con. Tôi biết trong lòng mẹ có một niềm hy vọng: “Đời con đừng để như con, phải gây dựng sự nghiệp cho con”. Tôi biết rằng với tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả hạnh phúc. Vì vậy, mẹ tôi rất nghiêm khắc khi tôi làm điều gì sai.
Tôi thực sự ngưỡng mộ mẹ tôi. Em sẽ chăm chỉ làm một người con ngoan để mẹ không buồn, đền đáp công ơn của mẹ. Các bà mẹ là những bà mẹ độc nhất vô nhị. Trong mắt mẹ, tôi như một tia hy vọng tươi sáng. Tôi luôn ghi nhớ câu nói: “Mẹ là sông, con là nước, không có nước thì sông không chảy được”.
Wikihowvietnam.com mong rằng với những bài văn mẫu đã được chia sẻ ở trên sẽ giúp ích cho các em có thêm thông tin để hoàn thành tốt bài văn của bản thân mình và sẽ đạt được kết quả tốt trong quá trình học tập.